Jaffa, 1 trong những hiếm hoi thành phố cổ xưa nhất của trái đất còn biết thở , nằm im lìm bên bờ Địa Trung Hải lộng gió. Thành phố có niên đại 9,500 năm này đã trải qua bao nhiêu thăng trầm tan nát , nay còn lại đây những bậc đá mòn nhẵn, những lối đi quanh co nhún nhường, những cổng nhà trầm mặc, và rất nhiều câu chuyện đã xảy ra trong suốt một quá trình lịch sử quá dài so với đời sống ngắn ngủi của mỗi chúng ta.
Nói tới 1 thị trấn cổ xưa, chắc chắn các bạn có thể hình dung đó là 1 thị trấn nhỏ bé , với những ngôi nhà nhỏ bé và những lối đi nhỏ bé, đã mòn vết thời gian. Jaffa đơn giản là thế, chỉ có khác là nó không có những bức tường rêu phong phủ đầy như ở những ngôi làng cổ xưa của Việt Nam, do khí hậu Trung Đông nơi này rất khô hạn, toàn bộ thị trấn bé nhỏ này có rất ít cây cối nếu không kể đến những bụi cây gai và cọ … quạ rất nhiều và kêu những tiếng thê lương.
Trời Địa Trung Hải xanh vời vợi và kiến trúc mái bằng đặc trưng vùng này ( vì hem có tuyết cần chi mái ngói dốc, ô kơ hem?)
Và vì nó có 1 lịch sử sống sót quá dài, nên tôi có cảm giác thị trấn này đã quá mệt mỏi. Nếu nó là 1 con người, tôi có thể hình dung Jaffa ngồi đó, râu tóc bạc phơ bay lắt lay trong gió chiều, nắng chiếu trên làn da đầy nếp nhăn nheo và đồi mồi, đôi chỗ da tróc thành vảy, và có những vết thương sâu trên cánh tay, tuy đã lành, nhưng những vết thẹo còn đó mãi mãi. Trông lão mệt tới nổi không thể nhỏen miệng mỉm cười được nữa, khi có ai đó đi ngang qua, mà chỉ uể ỏai ngước nhìn, rồi tiếp tục thu mình trong kí ức xa xăm…
tường gạch cũ mòn tới nổi trông như đá, và đá cũ mòn trông như gạch vỡ
Khi tôi đi lang thang trên những lối đi nhỏ quanh co giữa những bức tường gạch cũ mòn, bất giác tôi nhớ tới những bóng ma lảng vảng trong phần mộ sau chùa Từ Hiếu ở Huế, những bóng ma đó ít ra còn có da có thịt, còn ở đây cảm giác những linh hồn còn vật vờ quanh những lối mòn cũ nơi này đã khô héo ít nhiều. Biết bao nhiêu cuộc chinh phạt đã diễn ra quanh đây, máu người Hi Lạp, người Ai Cập, người Thổ, người La Mã, người Do Thái, người Nga … đã hòa lẫn vào nhau tự thủa nào. Nơi đây tường gạch cũ mòn tới nổi trông như đá, và đá cũ mòn trông như gạch vỡ. Những viên đá mòn dấu chân của hàng bao nhiêu con người, bao nhiêu triều đại, bao nhiêu số phận, bao nhiêu nước mắt và nụ cười …
Ghé mắt qua khe cửa 1 tiệm hàng đóng im ỉm, nghe như tiếng thời gian cuộn xóay bên trong, như thể thời gian đã được gói lại ,bắt nằm đó vĩnh viễn sau cánh cửa. Có những cánh cửa dẫn vào 1 hành lang với trần nhà hình vòm đặc trưng Trung Đông, sàn lót gạch, với những cánh cửa phòng khóa chặt bằng những ổ khóa rỉ sét : thời gian đã được hóa phép ngưng đọng lại mãi mãi nơi này, và tôi có thể dùng tay vuốt lên thời gian, lạnh ngắt!
Đối với tôi phần thú vị nhất của Jaffa chính là những lối đi nhỏ nhắn lên lên xuống xuống giữa 2 tường gạch cao này. Đong đưa bên cạnh những song sắt rỉ sét là những bảng hiệu của các tiệm tranh, tiệm đồ trang sức… những tiệm tranh ít nhiều còn có sức sống với những bức tranh được trưng ngay trên tường ngòai tiệm, những bức tranh tươi màu tương phản với màu thời gian trên tường gạch níu kéo không ít du khách. Để bước vào nhà bạn phải bước lên vào bậc đá, để rồi đi xuống hầm … những hầm nhà lạnh lẽo, nghe âm âm u u , như thể người ta rơi vào trong 1 hồ nước …
Jaffa ngày nay còn lại những ngôi nhà nhỏ mang đậm dấu ấn kiến trúc vùng Địa Trung Hải, với mái bằng và tường gạch. Người dân sống nhờ vào du khách với những tiệm đồ lưu niệm chất đầy những món hàng hấp dẫn kì lạ , hay dường như tôi đã lạc vào 1 tiệm bán tạp hóa trong Hẻm Xéo của Harry Potter, với những cái vạc đồng sáng choang, những cái cối đồng lớn bé đủ kích cỡ, những tấm thảm cũ đầy vết nhấm, không biết tấm nào là tấm thảm bay, những mề đay với đủ các kí hiệu kì quái dùng để bảo vệ chủ nhân của nó, những chiếc chìa khóa to nặng, trông như chìa khóa mở cửa kho báu của Alibaba ( khỏi cần password là Vừng ơi mở cửa nữa) , những hình nhân bằng gỗ, mắt trợn trừng dọa nạt …, những cái trống da, những cây đàn lya của người Hi Lạp … Nếu bạn sợ, hãy đi những tiệm trông ngoan hiền hơn, với những chiếc T shirt làm quà tặng khi trở về, mang dòng chữ: Gun N’ Moses, hay là Don’t worry be Jewish !
Đồ ăn thức uống vùng Địa Trung Hải không hề kém dồi dào ở đây: dọc đường là cơ man nào những tiệm ăn ngồn ngộn những núi bánh pita mềm , những khay phô mai béo ngon nhất vùng Địa Trung Hải, những dĩa ô liu mọng thơm tho, thêm vào đó là tiếng xèo xèo ngon lành của các kebab thịt cừu đang xoay chầm chậm trong lò …. Nước uống thì có đủ lọai nước ép trái cây mát lành: cam, xoài, dưa hấu, nho … trái nào trái nấy căng mọng, ngọt lịm.
Người dân ở Jaffa hiện tại bao gồm phần lớn là dân Hồi Giáo, 1 ít người Nga và Do Thái sống lẫn với họ, chìm đi rồi tan biến lúc cuối đời, như 1 hạt cát bị gió cuốn đi. Do dân Hồi Giáo chủ yếu sống tụ tập tại đây, tỉ lệ phạm pháp tại đây khá cao.
Clock Square
Quảng trường Đồng Hồ ( Clock Square) nằm ngay trung tâm Jaffa, là dấu ấn của sự giao thoa văn hóa với người Thổ. Tháp đồng hồ được xây dựng năm 1906 , nguyên do rất đơn giản, là lúc đó ít ai có đồng hồ để coi giờ, và tháp được xây vì lợi ích chung. Xung quanh tiệm quán đều liên quan tới người Thổ, ngay đầu đường là 1 đồn cảnh sát đã bỏ phế, bên trong gạch đá ngổn ngang …
Ông hdv đội cái nón Thổ Nhĩ Kỳ đang giải thích cho khách lịch sử của khu vực này, đồn cảnh sát hoang fế sau lưng ông ta.
Tôi đi ngang 1 pháo đài của người Hi Lạp xây từ 3,300 năm trước Công Nguyên, đã sụp đổ hồi đầu thế kỉ . Những hoa giấy mọc đầy quanh đống đổ nát, không còn có thể nhận ra pháo đài ấy hơn 5 ngàn năm trước đã sừng sững đứng đó để bảo vệ vùng đất chiến lược của Jaffa: nơi có thể quan sát tòan bộ dải đất miền duyên hải ở đây. Có cả những họng súng thần công còn sót lại nằm lẻ loi trên đồi …
Jaffa ban đêm rất vắng vẻ, những ngọn đèn vàng ấm áp soi rọi lối đá trơn nhẵn. Có 1 cái cây mọc trong 1 cái bọc bằng xi măng và được treo lủng lẳng giữa đường. Trong đêm tối tôi tưởng như mình đang nghe thấy tiếng gươm giáo xủng xỏen của quân sĩ Pharaoh Thutmose III của Ai Cập, đang leo ra khỏi những cái giỏ lớn mà Hòang Đế đã dâng tặng cho tổng trấn Canaanite, thật ra đó là 1 chiêu thức con ngựa thành Trois khác mà thôi, để rồi bất ngờ tấn công thành phố đang say ngủ , mở màn cho sự cai trị của Ai Cập ở đây mãi tới năm 800 trước CN.
Buổi chiều, tôi đi ngang 1 công viên nhỏ buồn, thấy 1 bà cụ già tóc bạc phơ , ngồi trên băng ghế sọan những cành hoa tươi bó thành 1 bó … cụ ngồi đó, 1 mình, cho tôi thấy, thật ra thời gian nơi đây không hề đứng lại ….
----- hết fin the end -----
Bonus 1:
Bữa đi gặp wá chài cô gâu chú gể dẫn nhau chụp hình trong mấy con đường nhỏ lót đá đã mòn dấu thời gian ( và màu của thời gian nữa, màu thời gian không xanh / màu thời gian tím ngắt ... )
Giống hòang tử dẫn công chúa chạy trốn wé ....
Và đây là viên cai ngục ác độc sa đọa
Bonus 2:
Bạn có biết:
Jaffa, tên tiếng Ả Rập là Yafo, nằm ở phía Nam Tel Aviv, bên bờ Địa Trung Hải. Đây là 1 thương cảng xưa cũ, nổi tiếng là 1 trong những thành phố cổ xưa nhất địa cầu. Jaffa chịu ảnh hưởng của rất nhiều nền văn hóa, do vị trí địa lí và quá trình lịch sử bị chiếm đóng bởi nhiều dân tộc, nên tên gọi của nó cũng có rất nhiều í kiến về nguồn gốc. Có giả thiết cho rằng tên gọi của nó được gọi theo tên của 1 trong các con trai của Noah, ngài Japheth, sau cơn Đại Hồng Thủy, ông này đã xây nên thành phố này … Kinh Thánh đã nhắc tới Jaffa 4 lần, hiện nay Jaffa trở thành 1 phần của Tel Aviv, trung tâm kinh tế của Israel với tên gọi Tel-Aviv Jaffo, nhằm nâng tầm vóc của Jaffa lên cũng như cho Tel Aviv 1 cái tên heritage.
[ còn hình chợ trời Jaffa nữa mà để tìm đã kikiki wăng trong laptop gòi]

No comments:
Post a Comment