Thursday, December 4, 2008

Tình huyễn

anh là đứa lạc loài từ nguyên thủy
sói đồng hoang theo kiếp sống phù du
khi tà dương lặn chết phía sau đồi
anh hú gọi tiếng muôn trùng cổ quái
.
cầm trên tay một linh hồn tê tái
ôm trăng tàn đi về phía sầu bi
lạnh hư không nghe những tiếng oan nghì
dưới cổ mộ máu gào câu thống thiết
.
hạt bụi này hóa thân từ nguyệt huyết
thác trầm luân đi suốt kiếp phù hoa
giữa cô liêu ngồi đợi cuộc giao hòa
cho sinh tử tử sinh vòng tục lụy
.
cõi này thật hay mơ màng túy lúy
bóng người đi hay bóng quỷ vờn bay
anh ngỡ ngàng khóc ngất cuối cơn say
rồi chợt tỉnh hình hài thân giả tướng
.
rồi gom hết những yêu thương ngại chướng
chôn huyệt sâu xương cốt rã màu tang
anh quay về nơi hỗn độn mang mang
chào vĩnh biệt cõi tồn sinh tịch diệt.


( 8/2008)
[ Thơ Tàng Kinh Các tặng Koala ]

Wednesday, December 3, 2008

Đà Lạt và em của những ngày xưa


Lang thang wa blog Huy Khánh, chợt gặp entry về Đà Lạt, làm tim em muốn vỡ ra vì nhớ.
1.
Hồi xưa thuở còn vừa đi học vừa đi làm, em đã đi Đà Lạt hầu như mỗi tuần. Đó là những buổi sáng thành phố còn chìm trong giấc ngủ sâu, vào thời khắc con người cảm thấy cô đơn mệt mỏi nhất trần gian, khi phải ra đi trên con đường lẻ loi, dưới ánh đèn đường lạnh lẽo , đi qua những cánh cửa sắt đóng im ỉm, những hàng cây đen, những mặt đường vắng im như đang chết! Những mưa về sáng càng làm buồn bã hơn 1 chuyến đi đầy những người lạ, mà niềm vui và nỗi háo hức trước chuyến đi xa của họ không giải thóat được cho em nỗi cô đơn vô hình lúc nào cũng bóp chặt lấy trái tim vào mỗi sáng đầu tiên của cuộc hành trình.
.
Hồi đó vừa đi học vừa đi làm và em chập chững bước vào đời với công việc của 1 HDV tiếng Việt. Công việc của hướng dẫn viên là đến văn phòng lấy ba món đồ lặt vặt như thùng đá ướp khăn lạnh, quà để sổ xố trên đường về v.v… xe cũng chờ ở đó, rồi 5h sáng xuất phát đi đón khách lòng vòng khắp thành phố. Thường thì xe chỉ đón chừng 3 điểm. Tới 6h xe quay lại văn phòng đón thêm 1 mớ các khách khác đã đến bằng taxi rồi khởi hành đi. Suốt thời gian làm hdv tiếng Việt, em chỉ làm cho mỗi VHV, hồi đó văn phòng nằm sát bên sân tennis của NVH LĐ, mỗi sáng họp công ty cả đám ngồi uống càphê dưới bóng cây cao to, mỗi chiều ngồi chờ nhau ra về tha hồ nhìn ngắm các bà các cô đi khiêu vũ tại vũ trường ngay trước mặt. Công ty thường họp dưới bóng cây xanh mát, em hay giữ chổ cho anh C. chuyên môn đi họp trễ, ngồi kế em. Có bữa em cằn nhằn:
_ Đi họp kì nào cũng trễ hết zạ?
_ Ai biết, bữa nào vừa dắt xe ra cũng mắc ỉa hết á.
.
Cả đám cười khùng khục. Ông N. nhìn nhìn, rồi nói tiếp về mấy thay đổi hay những yêu cầu mới của công ty. Ổng luôn chiều chuộng bọn em, vì đám này vừa làm việc tốt, lại cao ráo sáng sủa. Anh B., anh hai trong bọn, cứ thắc mắc hòai:
_ VHV tuyển hdv làm đĩ hay sao á mà đòi tuyển toàn đẹp không.
Em nhớ lần đầu tiên đi phỏng vấn, lúc đó cô Q., hiệu trưởng trường NVDL Sài Gòn chổ em đang học, kêu em lên hỏi:
_ con có muốn đi làm không?
.
Mặt cô còn hờn dỗi em cái vụ em cự lại cô trong chuyến đi thực tập Huế. Chung qui là khi em nằm xuống cái giường ở KS Hương Giang, có mấy con rệp bò ra thiệt là gớm ghiếc. Em không quen ăn ngủ dơ bẩn như vậy ,nên em càm ràm với cổ, trứơc mặt 1 đống sinh viên lớp em. Bữa đó um sùm quá trời, nhưng sau này đi làm em mới hiểu là 1 tour book khách sạn nếu xui , khách có thể bị bắt ở những chổ mình không muốn, và hoàn tòan bị động. Cô Q chắc cũng bị book vô chồ cô không muốn tí nào, vì em nhớ cả đêm cô không ngủ được, tại cái đứa ngu nào nịnh bợ đưa cổ uống viên sủi C, báo hại cổ đi lòng vòng khảo bài , cả trường mắt nhắm mắt mở ngồi lên gục xuống mà phải ngồi chép bài trả bài cho cổ trong đau đớn, để rồi sáng hôm sau cả trường bị Tào Tháo dí trong lăng Minh Mạng, do cả lũ hè nhau ăn cơm hến, mà lăng Minh Mạng chỉ có 1 cái toilet mà thôi. Em thì cùng với mấy bạn trong bọn, ngủ dậy trễ nên ăn bánh mì, được thóat kiếp nạn đứng trước toilet gào thét tên đứa ngồi trong.
.
Cổ hờn dỗi nhưng vẫn kêu em đi phỏng vấn, tại vì em nghe nói mỗi đầu ngừơi đựơc nhận thì trường được trả 1 số tiền đó, và em thì nói chung học hành không đến nỗi tệ, nếu không nói là điểm cao nhất nhì lớp, thi vô lớp hd quốc tế chỉ thi mỗi ngoại ngữ mà em điểm cao nhứt mặc dù em đíu có học thêm trước đó như nhiều bạn trong lớp . Cũng phải nói là tụi trong lớp tưởng em toàn ăn chơi không, đi đâu cũng đi với nguyên 1 đám lâu la đầu trâu mặt ngựa, lớp đại học còn tưởng em chuyên gia đi bão nữa, zu ziên ghia, nói các bạn nghe, em cho dù chuyên gia mặc quần jean rách đi học và đứng lên bỏ lớp đíu thèm học nếu ông thầy dạy như con k. nhưng em hem thích đua xe nha mấy anh. Em chỉ đua patin thoai. Nhớ hồi năm 2 ,1 số anh trong lớp chấp nhận kiếp nạn té bầm mình bầm mẩy chỉ để lấy điểm với em vì em ghiền patin wá đi.
Quành lại chuyện đi làm.
Thế là hôm đó nguyên bầy con gái tha thướt áo dài đi vô sân NVH LĐ. Bởi vậy trong Cái Tưởng Kí: Sheraton em có nói, áo dài khi đi phỏng vấn rất quan trọng. Ngòai việc show hàng, ( covering everything but hiding almost nothing) áo dài cho thấy 1 con người chững chạc, tự tin và biết tôn trọng người khác. Đặc biệt hôm đó ,chuyện mặc áo dài là 1 điểm cộng cho tụi em, tại vì toàn bộ nhân viên VHV mỗi ngày đều mặc áo dài , rất kiêu sa và thanh lịch. Đây là 1 công ty gia đình, mọi người trong vp đều xinh đẹp, trắng trẻo quyến rũ. Ra tiếp bọn em là chị GĐ, chị bận cái áo dài màu vàng đồng cực kì diễm lệ. Trong kí ức em không mờ phai hình ảnh chị GĐ trong bộ áo dài vàng này, cũng như bộ áo dài trắng thanh khiết chị mặc trong bữa đám cưới gả con gái kưng, làm bà ngọai cô dâu ( tức là má của chị đóa) phải thốt lên:
_ Bà sui này mấy lửa rồi mà mặc áo dài trắng như gái trinh zị.
À, còn 1 hình ảnh của chị không bao giờ phai trong kí ức em đó là cái mâm trắng tóat như của chị trong 1 sáng nắng trong bên cầu Hiền Lương, khi chị ngồi đái , tới giờ em vẫn không hiểu tại sao chị không đi vô bụi dùm tụi em, làm tụi em đứng chụp hình có thêm tấm phản quang tự động. Trở lại với buổi phỏng vấn, nếu bọn em chỉ biết có áo sơ mi trắng bỏ vô thùng như mấy cô nhân viên đáng buồn chán thì tụi em rớt từ vòng gởi xe roài.
Rồi sau đó chuyện gì xảy ra, nếu ai đã đọc Cái tưởng Kí JICA ( hehe nói mới nhớ bữa giờ bỏ lửng luôn quên viết típ) sẽ hiểu. Nguyên 1 đám ngồi đó mà hỏi câu nào cũng im thin thít có mỗi em giơ tay trả lời à, nên cuối cùng em được chọn với bạn N. mà thôi.
Vì vậy sau này 2 lần đi thực tập em đựơc đi với bạn N., vui thiệt là vui. Lần đầu với anh T., em út trong gia đình VHV, ảnh đi hd kua gái là chính nên chẳng nói gì nhiều, nên tụi em chẳng học được gì. Lần 2 đi với chị L., hdv kì cựu , vì kì cựu nên chị nói rất nhiều ,vì vậy tụi em cũng kô nhớ gì luôn. Kết quả là sau này em thuyết minh không chịu ảnh hưởng của ai hết, trừ cách dẫn truyện rất duyên dáng em học của cô H. , hdv ngoài Đại Nội ,Huế, trong đợt em đi thực tập với trường.
.
Sau 2 lần đi thực tập thiệt vui và thỏai mái, em bị quăng ra làm hd ngay lập tức. Đầu tiên là 1 gia đình, có con dâu mẹ chồng chị em bạn dâu … ôi tới ngày về các chị khóc giận nhau sưng mắt. Chuyến đi nói chung tốt đẹp, trừ 1 việc là em bưng 1 dĩa đồ ăn làm đổ lên đầu vị con dâu đanh đá nhất nhà. Sau này em rút kinh nghiệm sâu sắc cho bản thân là không bao giờ em bưng fụ các bạn nhà hàng, cho dù các bạn ấy phục vụ chậm cỡ nào , em chỉ đứng nhìn xa xa thoai . Sự cố xảy ra đó không làm em ngần ngại nói là chuyến đi tốt đẹp đó là do sau khi về cậu nhóc con của cô nàng bị đổ nước thịt kho lên đầu gọi đt rủ em đi chơi với cậu của nó, là anh việt kiều trong nhà. Em nghĩ em và anh ấy không có duyên phận với nhau, mặc dù anh rất đẹp trai và em thì háo sắc. Thứ nhất, đây là chuyến đi đầu tiên, và làm việc xa nhà, và em đang chỉ chăm chăm làm tròn nhiệm vụ cho tới khi về tới khách sạn làm em mừng rồi, tâm trí nào đâu mà em kua trai. Nên có lẽ tần số phát sóng của anh ấy em không bắt được, lúc đó, em đang rà theo tần số : công việc hòan thành over , mà thôi. Dĩ nhiên có đôi lúc em bắt gặp anh ấy nhìn em, nhưng em không nhận ra anh ấy là ngừơi trong đòan em dẫn đi, nên em ngó lơ chổ khác. Đây cũng là 1 thiếu sót sau này em luôn ghi tâm: nhớ mặt người trong đòan.
Ngày cuối khi gia đình đi chợ Đà Lạt, em ngồi chờ bên bậc thềm, ngó trời chiều tím đi trong mông lung, anh có ngồi kể em nghe về 1 người không biết mình là ai, và thuộc về nơi nào. Anh không thấy mình thuộc về Pháp, cũng không thấy mình tại VN. Đây là cảm giác em hòan tòan hiểu ra trong những tháng ngày ở Thái Lan sau này, và chính vì thế mà bây giờ em chợt nhớ tới ảnh . Có lẽ ảnh nhìn thấy trong em , lúc đó, nỗi cô đơn vừa chớm , mà anh đang mang nặng trên vai, chứ không hẳn là thấy 1 người đàn bà, dành cho 1 người đàn ông, hay chính xác hơn, thấy 1 niềm chung, giữa 2 người đang bơ vơ, 1 người bơ vơ vì còn xa lạ với công việc và không gian mới giữa những người khách lạ , 1 người bơ vơ vì chỉ là khách trọ ở bất cứ nơi nào. Và em, lúc đó, tuổi đời còn quá nhỏ để hiểu về nỗi cô đơn đang bủa vây mình.
2.
Rồi từ đó, Đà Lạt trở thành 1 nơi thân thiết lạ lùng. Bài thuyết minh về Đà Lạt của em là 1 bài thuyết minh hòan chỉnh nhất, chặt chẽ nhất, chính xác tới từng phút dừng xe, không thừa không thiếu, không câu giờ, không chọc cười rẻ tiền. Chuyện vui em chỉ kể đúng 3 câu chuyện, 1 là chuyện gặp ma khi xe lên đèo Prenn gần tới ngôi nhà ma ngay đỉnh đèo vào ngày đầu tiên. 2 là chuyện con vẹt nói 2 thứ tiếng ngày thứ 2, và ngày thứ 3 em kể chuỵên anh đi thác Datanla. Duy có 1 lần em kể nhiều chuyện vui hơn, tục hơn, cho 1 nhóm bạn trẻ người Hà Nội vào SG học MBA . Lúc đó cả bọn ngồi cuối xe, khách ngủ hết, em cũng đã đi chơi với mấy anh chị đó tối hôm trước , là buổi tối cuối cùng của đòan , đi ăn cháo rồi leo dốc Phan Đình Phùng trong 1 cơn mưa bụi mờ ảo đi hát karaoke, hát bài Rừng Thu người yêu hỡi đến bên em cho đêm nay không tiếc nuối làm các bạn ấy xúyt xoa day dứt nhức nhối chịu không nổi cái sự sến rện của em. Trước đó thì buổi sáng cả bọn đi núi Lang Biang bằng xe jeep, cả đòan chia ra 3 chiếc xe, em đi theo chiếc của các anh chị này và bị hư xe phải dừng lại giữa núi đồi ngơ ngác , nắng vàng thẫm 1 vạc rừng xao xác … Thành ra là thân, ngày về khi khách ngủ hết em xuống ngồi kế các anh thi nhau kể chuyện vui, dĩ nhiên em dành phần thắng sau câu chuyện cậu cả kiên cùng con kiến càng , câu chuyện này hồi lớp đại học giờ Viết em cũng làm cả lũ đầu trâu mặt ngựa bạn em cười bò càng, còn ông thầy giả điếc giả đui không nói gì . Hồi làm sheraton cũng kể chuyện này nè làm nguyên lũ cười lăn lộn sau quầy tiếp tân,làm chị Wendy Duty Manager ra hỏi: tụi bây bị cái giống zì zạ? Phải nói sau này đi hd tiếng Anh, rồi ra nước ngoài, trình độ kể chuyện tiếng Việt của em đã bị mai một hòan tòan.
.
Đi Đà Lạt ngòai thuyết minh về thung lũng, về rừng thông, về suối và thác, về 4 mùa trong 1 ngày, về hoa cỏ trong 1 mùa,( em thích nhất mùa thu vàng hoa mimosa, hay mùa xuân hoa dã quì mọc đầy thung lũng ) về vị vua cuối cùng của Việt Nam, về viên quan bảo hộ Pháp có số phận đen đủi nhất … em còn kể chuyện ma . Nhớ 1 lần đi đòan 1 công ty, tối đầu tiên em cho xe đi 1 vòng hồ Xuân Hương, nơi đường vắng và tăm tối, chỉ có làn nước đen nặng nề của hồ bên cạnh , và kể cho mọi người nghe chuyện ma hồi em học tiếng anh , những câu chuyện trong mấy cuốn sách tiếng Anh bìa đen, tóm tắt ý thôi nhưng cũng đủ để em làm cả xe im thin thít lắng nghe tiếng cô gái đã chết thì thào với cậu bé con trong truyện … Duy chỉ những câu chuyện ma thật sự em đã trải qua ở Đà Lạt thỉ em không kể, không thể làm khách lo lắng tí nào.
.
Thành ra nhiều khi đi làm mà lòng dạ không yên, sau 1 ngày mệt nhọc, đi về phòng ngủ với 1 con ma đen thùi lùi chờ mình, em cảm thấy thật sự khổ sở. HDV không thể đòi ks đổi phòng cho mình, vì các phòng hd ở là free. Thành ra nhiều khi phải ở dưới hầm ks Á Đông, là chịu đêm đêm bị đè muốn nghẹt thở, mà nó thì đen thui, nặng như 1 bức tường đá . Dần dần em quen, vô tới phòng đó là em để tv suốt đêm, đèn suốt đêm, và ngủ quay đầu ngược lại. Có lúc chịu hết nổi sự quấy phá, em xuống bảo tiếp tân đổi phòng, nhưng thường là khi họ đưa em phòng đó là khi ks đã full, không còn cách nào khác, thôi ráng đi em. Chỉ có N. là cứng bóng vía, lại có đạo nên N. không sợ. Có bữa nằm trên lầu 4 ks Golf 2 với N., mỗi đứa 1 cái giường nằm đọc báo mà đột nhiên giường rung như điện thọai đi dộng rung. Em nhìn N., N. cũng vừa hạ báo xuống nhìn em, rồi nó nhảy xuống gầm giừơng tìm xem ai hehehe cửa phòng thì bị gõ liên hồi, nhưng vì có N. đi chung đợt đó em mới có gan ngủ lại phòng Golf 2. Ở Đà Lạt, nếu không bị ma chọc thì không gọi là đã đến Đà Lạt nha. các anh hd và tài xế trong cty gặp hòai, quen luôn, kể: nó đó. Em có thể kể ra vài chổ: góc đường vô KS Lavy, ks Á Đông, ks Mai Lan, ks Novotel và Sofitel thì thôi khỏi phải nói, vừa bước vào phòng đã thấy lạnh nổi gai ốc. KS Á Đông gần chợ thì cầu thang của nó xây kiểu gì mà khách đi lạc hòai, có bữa ngồi hát karaoke thấy khách mình đi lên đi xuống hoài không thóat khỏi cái cầu thang ma quái .
.
Ngòai chuyện ma thì Đà Lạt đẹp tới nổi phải đọc 1 vài ‎ý thơ cho khách nghe, nhất là đọan xe dạo qua bờ hồ Xuân Hương , nơi theo em là 1 trong những bức tranh phong cảnh hữu tình đẹp bậc nhất Việt Nam, lúc đó là lúc phải ngân nga vài dòng diễm lệ:
Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu Trời mơ trong cảnh thực huyền mơ Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt Như đón từ xa một ý thơ. * Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều Để nghe dưới đáy nước hồ reo Để nghe tơ liễu run trong gió Và để xem trời giải nghĩa yêu. * Hàng thông lấp loáng đứng trong im Cành lá im như đã lặng chìm Hư thực làm sao phân biệt được Sông Ngân Hà nổi giữa màn đêm. * Cả trời say nhuộm một màu trăng Và cả long tôi chẳng nói rằng Không một tiếng gì nghe động chạm Dẫu là tiếng vỡ của sao băng.
( Hàn Mặc Tử - Đà Lạt trăng mờ )
( sẽ tiếp)

Jaffa: Nơi thời gian dừng lại ...

Jaffa, nơi thời gian dừng lại ….

P1010126

Jaffa, 1 trong những hiếm hoi thành phố cổ xưa nhất của trái đất còn biết thở , nằm im lìm bên bờ Địa Trung Hải lộng gió. Thành phố có niên đại 9,500 năm này đã trải qua bao nhiêu thăng trầm tan nát , nay còn lại đây những bậc đá mòn nhẵn, những lối đi quanh co nhún nhường, những cổng nhà trầm mặc, và rất nhiều câu chuyện đã xảy ra trong suốt một quá trình lịch sử quá dài so với đời sống ngắn ngủi của mỗi chúng ta.

P1010166

Nói tới 1 thị trấn cổ xưa, chắc chắn các bạn có thể hình dung đó là 1 thị trấn nhỏ bé , với những ngôi nhà nhỏ bé và những lối đi nhỏ bé, đã mòn vết thời gian. Jaffa đơn giản là thế, chỉ có khác là nó không có những bức tường rêu phong phủ đầy như ở những ngôi làng cổ xưa của Việt Nam, do khí hậu Trung Đông nơi này rất khô hạn, toàn bộ thị trấn bé nhỏ này có rất ít cây cối nếu không kể đến những bụi cây gai và cọ … quạ rất nhiều và kêu những tiếng thê lương.

P1010176


Trời Địa Trung Hải xanh vời vợi và kiến trúc mái bằng đặc trưng vùng này ( vì hem có tuyết cần chi mái ngói dốc, ô kơ hem?)


Và vì nó có 1 lịch sử sống sót quá dài, nên tôi có cảm giác thị trấn này đã quá mệt mỏi. Nếu nó là 1 con người, tôi có thể hình dung Jaffa ngồi đó, râu tóc bạc phơ bay lắt lay trong gió chiều, nắng chiếu trên làn da đầy nếp nhăn nheo và đồi mồi, đôi chỗ da tróc thành vảy, và có những vết thương sâu trên cánh tay, tuy đã lành, nhưng những vết thẹo còn đó mãi mãi. Trông lão mệt tới nổi không thể nhỏen miệng mỉm cười được nữa, khi có ai đó đi ngang qua, mà chỉ uể ỏai ngước nhìn, rồi tiếp tục thu mình trong kí ức xa xăm…

P1010178

tường gạch cũ mòn tới nổi trông như đá, và đá cũ mòn trông như gạch vỡ


Khi tôi đi lang thang trên những lối đi nhỏ quanh co giữa những bức tường gạch cũ mòn, bất giác tôi nhớ tới những bóng ma lảng vảng trong phần mộ sau chùa Từ Hiếu ở Huế, những bóng ma đó ít ra còn có da có thịt, còn ở đây cảm giác những linh hồn còn vật vờ quanh những lối mòn cũ nơi này đã khô héo ít nhiều. Biết bao nhiêu cuộc chinh phạt đã diễn ra quanh đây, máu người Hi Lạp, người Ai Cập, người Thổ, người La Mã, người Do Thái, người Nga … đã hòa lẫn vào nhau tự thủa nào. Nơi đây tường gạch cũ mòn tới nổi trông như đá, và đá cũ mòn trông như gạch vỡ. Những viên đá mòn dấu chân của hàng bao nhiêu con người, bao nhiêu triều đại, bao nhiêu số phận, bao nhiêu nước mắt và nụ cười …


P1010153

Ghé mắt qua khe cửa 1 tiệm hàng đóng im ỉm, nghe như tiếng thời gian cuộn xóay bên trong, như thể thời gian đã được gói lại ,bắt nằm đó vĩnh viễn sau cánh cửa. Có những cánh cửa dẫn vào 1 hành lang với trần nhà hình vòm đặc trưng Trung Đông, sàn lót gạch, với những cánh cửa phòng khóa chặt bằng những ổ khóa rỉ sét : thời gian đã được hóa phép ngưng đọng lại mãi mãi nơi này, và tôi có thể dùng tay vuốt lên thời gian, lạnh ngắt!

P1010154

Đối với tôi phần thú vị nhất của Jaffa chính là những lối đi nhỏ nhắn lên lên xuống xuống giữa 2 tường gạch cao này. Đong đưa bên cạnh những song sắt rỉ sét là những bảng hiệu của các tiệm tranh, tiệm đồ trang sức… những tiệm tranh ít nhiều còn có sức sống với những bức tranh được trưng ngay trên tường ngòai tiệm, những bức tranh tươi màu tương phản với màu thời gian trên tường gạch níu kéo không ít du khách. Để bước vào nhà bạn phải bước lên vào bậc đá, để rồi đi xuống hầm … những hầm nhà lạnh lẽo, nghe âm âm u u , như thể người ta rơi vào trong 1 hồ nước …

m167020138

Jaffa ngày nay còn lại những ngôi nhà nhỏ mang đậm dấu ấn kiến trúc vùng Địa Trung Hải, với mái bằng và tường gạch. Người dân sống nhờ vào du khách với những tiệm đồ lưu niệm chất đầy những món hàng hấp dẫn kì lạ , hay dường như tôi đã lạc vào 1 tiệm bán tạp hóa trong Hẻm Xéo của Harry Potter, với những cái vạc đồng sáng choang, những cái cối đồng lớn bé đủ kích cỡ, những tấm thảm cũ đầy vết nhấm, không biết tấm nào là tấm thảm bay, những mề đay với đủ các kí hiệu kì quái dùng để bảo vệ chủ nhân của nó, những chiếc chìa khóa to nặng, trông như chìa khóa mở cửa kho báu của Alibaba ( khỏi cần password là Vừng ơi mở cửa nữa) , những hình nhân bằng gỗ, mắt trợn trừng dọa nạt …, những cái trống da, những cây đàn lya của người Hi Lạp … Nếu bạn sợ, hãy đi những tiệm trông ngoan hiền hơn, với những chiếc T shirt làm quà tặng khi trở về, mang dòng chữ: Gun N’ Moses, hay là Don’t worry be Jewish !
Đồ ăn thức uống vùng Địa Trung Hải không hề kém dồi dào ở đây: dọc đường là cơ man nào những tiệm ăn ngồn ngộn những núi bánh pita mềm , những khay phô mai béo ngon nhất vùng Địa Trung Hải, những dĩa ô liu mọng thơm tho, thêm vào đó là tiếng xèo xèo ngon lành của các kebab thịt cừu đang xoay chầm chậm trong lò …. Nước uống thì có đủ lọai nước ép trái cây mát lành: cam, xoài, dưa hấu, nho … trái nào trái nấy căng mọng, ngọt lịm.
Người dân ở Jaffa hiện tại bao gồm phần lớn là dân Hồi Giáo, 1 ít người Nga và Do Thái sống lẫn với họ, chìm đi rồi tan biến lúc cuối đời, như 1 hạt cát bị gió cuốn đi. Do dân Hồi Giáo chủ yếu sống tụ tập tại đây, tỉ lệ phạm pháp tại đây khá cao.
Clock Square
P1010140

Quảng trường Đồng Hồ ( Clock Square) nằm ngay trung tâm Jaffa, là dấu ấn của sự giao thoa văn hóa với người Thổ. Tháp đồng hồ được xây dựng năm 1906 , nguyên do rất đơn giản, là lúc đó ít ai có đồng hồ để coi giờ, và tháp được xây vì lợi ích chung. Xung quanh tiệm quán đều liên quan tới người Thổ, ngay đầu đường là 1 đồn cảnh sát đã bỏ phế, bên trong gạch đá ngổn ngang …

P1010144

Ông hdv đội cái nón Thổ Nhĩ Kỳ đang giải thích cho khách lịch sử của khu vực này, đồn cảnh sát hoang fế sau lưng ông ta.
Tôi đi ngang 1 pháo đài của người Hi Lạp xây từ 3,300 năm trước Công Nguyên, đã sụp đổ hồi đầu thế kỉ . Những hoa giấy mọc đầy quanh đống đổ nát, không còn có thể nhận ra pháo đài ấy hơn 5 ngàn năm trước đã sừng sững đứng đó để bảo vệ vùng đất chiến lược của Jaffa: nơi có thể quan sát tòan bộ dải đất miền duyên hải ở đây. Có cả những họng súng thần công còn sót lại nằm lẻ loi trên đồi …
Jaffa ban đêm rất vắng vẻ, những ngọn đèn vàng ấm áp soi rọi lối đá trơn nhẵn. Có 1 cái cây mọc trong 1 cái bọc bằng xi măng và được treo lủng lẳng giữa đường. Trong đêm tối tôi tưởng như mình đang nghe thấy tiếng gươm giáo xủng xỏen của quân sĩ Pharaoh Thutmose III của Ai Cập, đang leo ra khỏi những cái giỏ lớn mà Hòang Đế đã dâng tặng cho tổng trấn Canaanite, thật ra đó là 1 chiêu thức con ngựa thành Trois khác mà thôi, để rồi bất ngờ tấn công thành phố đang say ngủ , mở màn cho sự cai trị của Ai Cập ở đây mãi tới năm 800 trước CN.

P1010150

Buổi chiều, tôi đi ngang 1 công viên nhỏ buồn, thấy 1 bà cụ già tóc bạc phơ , ngồi trên băng ghế sọan những cành hoa tươi bó thành 1 bó … cụ ngồi đó, 1 mình, cho tôi thấy, thật ra thời gian nơi đây không hề đứng lại ….
----- hết fin the end -----
Bonus 1:
Bữa đi gặp wá chài cô gâu chú gể dẫn nhau chụp hình trong mấy con đường nhỏ lót đá đã mòn dấu thời gian ( và màu của thời gian nữa, màu thời gian không xanh / màu thời gian tím ngắt ... )
P1010161


Giống hòang tử dẫn công chúa chạy trốn wé ....

P1010162


Và đây là viên cai ngục ác độc sa đọa

P1010163

Bonus 2:
Bạn có biết:
Jaffa, tên tiếng Ả Rập là Yafo, nằm ở phía Nam Tel Aviv, bên bờ Địa Trung Hải. Đây là 1 thương cảng xưa cũ, nổi tiếng là 1 trong những thành phố cổ xưa nhất địa cầu. Jaffa chịu ảnh hưởng của rất nhiều nền văn hóa, do vị trí địa l‎í và quá trình lịch sử bị chiếm đóng bởi nhiều dân tộc, nên tên gọi của nó cũng có rất nhiều í kiến về nguồn gốc. Có giả thiết cho rằng tên gọi của nó được gọi theo tên của 1 trong các con trai của Noah, ngài Japheth, sau cơn Đại Hồng Thủy, ông này đã xây nên thành phố này … Kinh Thánh đã nhắc tới Jaffa 4 lần, hiện nay Jaffa trở thành 1 phần của Tel Aviv, trung tâm kinh tế của Israel với tên gọi Tel-Aviv Jaffo, nhằm nâng tầm vóc của Jaffa lên cũng như cho Tel Aviv 1 cái tên heritage.
[ còn hình chợ trời Jaffa nữa mà để tìm đã kikiki wăng trong laptop gòi]